1. The Seashell and the Clergyman (1928):
Germaine Dulac là một đạo diễn, nhà lý luận và cây viết gạo cội. Bộ phim “The Seashell and the Clergyman” được biết đến rộng rãi như bộ phim Siêu thực đầu tiên, kể về câu chuyện của một linh mục nằm mơ thấy và ham muốn một cô gái trẻ đẹp. Nhiều nhà phê bình đương đại ca ngợi tài năng dựng phim và câu chuyện “cấp tiến” trong “The Seashell and the Clergyman”. Giống như nhiều bộ phim siêu thực thành công khác, “The Seashell and the Clergyman” thành công và thất bại trong sự mơ hồ của nó.
2. Un Chien Andalou (1929):
Mặc dù “The Seashell and the Clergyman” thường được biết đến rộng rãi là bộ phim Siêu thực đầu tiên, di sản của bộ phim này có phần bị che lấp bởi bộ phim “Un Chien Andalou” (1929) của Luis Buñuel và Dalí. Mục đích của điện ảnh Siêu thực không phải là để làm cho người xem hiểu một cách rành mạch, ít nhất là không phải theo cách chúng ta thường nghĩ. Điện ảnh Siêu thực khiến người xem cảm nhận theo một cách nào đó như kỳ quặc, bối rối, hạnh phúc, tức giận, vv…
Bạn không nên cố gắng giải mã ý nghĩa đằng sau một bô phim siêu thực. Hãy thử tạm ngưng lý trí lại và tập trung vào cảm xúc của bộ phim.
Tham khảo
3. 8 ½ (1963):
Đối với bộ phim này của đạo diễn Federico Fellini, chủ nghĩa siêu thực trong điện ảnh đã bắt đầu có những hình thức mới. Sau thành công vang dội của “La Dolce Vita”, ông bắt đầu thử nghiệm với những bộ phim siêu thực hơn. 8 ½ thường được coi là kiệt tác của Fellini và một trong những bộ phim hay nhất mọi thời đại, đạt được các hiệu quả tuyệt vời trong sử dụng chủ nghĩa Siêu thực.
Fellini đã được truyền cảm hứng bởi Carl Jung. Ở giai đoạn giữa sự nghiệp, Fellini chịu sự chi phối của nỗi ám ảnh về “trạng thái-mơ” (“dream-state”). Carl Jung diễn giải rằng trạng-thái-mơ là những gì con người thường có xu hướng xây dựng câu chuyện và nguyên mẫu một cách tự nhiên.
4. Eraserhead (1977):
Điện ảnh Siêu thực hiện đại chịu rất nhiều ảnh hưởng của Federico Fellini và những bộ phim từ trào lưu Làn sóng mới Pháp. Có thể nói, một trong những nhà làm phim Siêu thực đương đại nổi tiếng nhất là David Lynch, đạo diễn của những bộ phim như “Twin Peaks: Fire Walk With Me”, “Mulholland Drive” và “Blue Velvet”.
Bộ phim dài đầu tiên của Lynch, “Eraserhead”, thường được coi là một tác phẩm phục hưng cho chủ nghĩa Siêu thực cổ điển.
“Eraserhead” đã khẳng định Lynch với vị trí là một đạo diễn nghệ thuật (auteur) đáng nể. Sau khi bộ phim được công chiếu, ông đã đảm nhiệm vai trò đạo diễn trong nhiều hướng đa dạng khác nhau, nhưng chưa bao giờ từ bỏ các kỹ thuật làm phim Siêu thực của ông.
5. Being John Malkovich (1999):
Phim ra đời năm 1999, với kịch bản của Charlie Kaufman và đạo diễn Spike Jonze. Nhiều bộ phim Siêu thử sử dụng một dạng “hố-thỏ” (“rabbit-hole”) để đưa các nhân vật sang một thế giới khác, nơi họ tìm thấy các yếu tố kỳ ảo hoặc siêu thực. Trong “Being John Malkovich”, một người múa rối đi qua “hố-thỏ” sang thế giới khác nơi anh ta là diễn viên John Malkovich.
Nhiều chủ đề trong “Being John Malkovich” ám chỉ thời kỳ đầu của trào lưu Siêu thực. Một trong những chủ đề chính của phim là giải thoát khỏi chính bản thân mình, giải phóng tiềm thức tập thể.
Nguồn: Studiobinder
Tham khảo